[Review] Chắp Cánh Cũng Khó Thoát – Hồng Tảo

Chắp cánh cũng khó thoát

 

Tên truyện: Chắp cánh cũng khó thoát / 插翅难逃
(Tên xuất bản bên Trung: Yêu phải anh chàng “cao phú soái” rởm / 爱上冒牌高富帅)

Tác giả: Hồng Tảo (a.k.a. Táo Tàu 😆) / 红枣

Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, nữ cường, nữ chính mất trí nhớ, có chút hài, có chút ngược, HE

Số chương: 42 chương

Link tiếng Trung: Tấn Giang

Link convert: Wattpad

Link edit: Bạch Bách Bon

 

Giới thiệu

Nhan Tiếu tỉnh dậy sau một vụ tai nạn giao thông và hoàn toàn quên hết quá khứ của mình. Bác sĩ nói rằng chân cô bị tổn thương nghiêm trọng, và có khả năng cô sẽ không bao giờ có thể đứng lên được nữa. Hơn nữa, có một người đàn ông đẹp trai giàu có tự nhận là vị hôn phu của cô, nhưng cô lại không nhớ gì về anh ta, và cũng không có một chút rung động nào đối với anh ta.

Trước tình cảnh này, Nhan Tiếu sẽ phản ứng ra sao? Cô rốt cuộc là ai, và người đàn ông kia tiếp cận cô với mục đích gì? Hãy đọc để biết câu trả lời.

 

Nhận xét

“Chắp cánh cũng khó thoát” là một bộ truyện thuộc kiểu “bình cũ rượu mới”, đề tài không có gì đột phá nhưng cách khai thác lại mới lạ. Thứ nhất, phản ứng của nữ chính đối với việc mất trí nhớ khác hẳn với người thường. Thay vì cố gắng tìm lại trí nhớ của mình, Nhan Tiếu lại tương đối hài lòng với cuộc sống hiện tại và không cảm thấy mình cần phải nhớ lại những chuyện quá khứ làm gì (cô có nhờ bạn mình giúp đăng tin tìm người thân nhưng không hơn). Khi chân tướng đã gần ngay trước mắt, chỉ một cú điện thoại là cô sẽ có thể biết được về thân thế của mình, cô lại quyết định bỏ qua nó vì không muốn xáo trộn cuộc sống hạnh phúc hiện tại với Doãn Lệ.

Thứ hai, ngay từ đầu Nhan Tiếu đã không có thiện cảm với nam chính Doãn Lệ, mặc dù anh tự nhận là vị hôn phu của cô và chăm sóc cô đến nơi đến chốn cả lúc còn ở trong bệnh viện lẫn sau khi xuất viện. Cô không hề để “sắc đẹp” của anh mê hoặc mà vô cùng tỉnh táo phân tích tình cảnh của mình và mục đích của anh. Người bình thường khi biết mình có vị hôn phu là một người đàn ông đẹp trai, giàu có, thành đạt thì có lẽ sẽ vui vẻ, nhưng Nhan Tiếu thì không. Bằng sự quan sát tỉ mỉ và một vài phép thử, cô phát hiện ra mình và anh không phải vị hôn phu thê như lời anh nói. Cô biết anh là một kẻ thông minh, xảo quyệt và thích khống chế người khác, nên lúc đầu cô luôn nghi ngờ anh, thậm chí có phần ghét anh. Tuy nhiên, với bản tính dứt khoát, khi xác định mình thích anh thì cô không hề do dự mà theo đuổi anh.

Thứ ba, khi đọc được 1/3 truyện, mình tưởng chừng đã đoán được ai là kẻ đã hại nữ chính, khiến sự nghiệp của cô tụt dốc không phanh, bản thân cô thì suýt chết và còn mất trí nhớ. Tuy nhiên, đến gần cuối truyện, mình lại ngớ người trước plot twist của tác giả. Hung thủ hóa ra không phải hung thủ, người bị hại cũng chưa chắc đã là người bị hại. Mình rất thích cách tác giả lí giải dòng cuối cùng trong nhật ký của nữ họa sĩ Frida, từ đó liên hệ với cuộc đời của nữ chính: “I hope the departure is joyful, and I hope never to return.” (Tạm dịch: “Tôi hy vọng sự ra đi sẽ vui vẻ, và tôi mong không bao giờ phải quay trở lại nữa.”) Câu này của Frida vừa có thể hiểu là bà vui vẻ vì cuối cùng cũng được xuất viện và không muốn quay trở lại, vừa có thể hiểu là bà coi cái chết như sự giải thoát và không muốn phải sống một cuộc đời như vậy nữa*. Tác giả hiểu nó theo cách thứ hai và liên hệ nó với cuộc sống bức bối không lối thoát của Nhan Tiếu trước khi mất trí nhớ, điều đã dẫn đến cái plot twist mà mình nhắc đến ở trên.

*Mọi người có thể đọc bài viết này để biết thêm về cuộc đời của Frida: Phiêu Plus

Mình rất thích ngòi bút vừa hiện thực vừa nhân văn của Hồng Tảo. Mọi nhân vật trong truyện của cô đều không hoàn hảo. Một Nhan Tiếu trước khi mất trí nhớ là vị “nữ hoàng” cao cao tại thượng nhưng thực tế luôn giãy giụa để sống vì ước mơ của người khác và luôn thèm khát tình yêu, tình thân; một Doãn Lệ đẹp trai, thành đạt nhưng lạnh lùng, ích kỷ, xảo quyệt; một Doãn Huyên xinh đẹp, giàu có, tài năng nhưng lại luôn tự ti và ghen ghét đối thủ; một bà Đường luôn khắc nghiệt đến tàn nhẫn với con gái nhưng thực tế lại rất yêu con… Không có ai tốt hoàn toàn, cũng chẳng có ai xấu hoàn toàn. Qua cách xây dựng hình tượng nhân vật và tình tiết truyện, Hồng Tảo đã truyền tải những thông điệp vô cùng nhân văn: thay vì ghen ghét đố kị thì hãy học cách cảm thông và thấu hiểu; người biết hối cải sẽ được tha thứ; tình yêu, dù là với một người hay với một thứ gì đó, là nguồn sức mạnh vô cùng to lớn; nỗ lực sẽ được trả giá; và hãy biết trân trọng những thứ mình đang có.

Nếu có điều gì mình không thích ở truyện này thì đó chính là tính cách của nữ chính trước và sau khi mất trí nhớ khác nhau quá nhiều. Mặc dù cách giải thích của tác giả tương đối hợp lý – trước khi mất trí nhớ, Nhan Tiếu luôn phải kiềm chế bản tính của mình để làm hài lòng mẹ và những người xung quanh – nhưng sự khác nhau là quá lớn nên mình vẫn cảm thấy chưa được thuyết phục lắm. Chỉ có một thứ duy nhất không thay đổi trong tính cách của Nhan Tiếu, đó là sự quyết tâm mạnh mẽ và nghị lực phi thường của cô. Mọi thành công mà cô có lúc trước và sau này đều được đổi lấy bằng máu, mồ hôi và nước mắt. Đây là điều mà mình vô cùng khâm phục ở Nhan Tiếu.

Trong truyện mình thích nhất là nữ chính. Nhan Tiếu là một cô gái kiên cường, lạc quan, không bao giờ chịu khuất phục trước số phận. Quan điểm của cô là cơ hội là do mình tạo ra, và nếu nỗ lực thì không có gì là không thể làm được. Tính cách nam chính cũng ổn, lúc đầu lạnh lùng bao nhiêu thì khi yêu ấm áp dịu dàng bấy nhiêu, bị nữ chính bắt nạt lợi dụng cũng vui vẻ chịu đựng (cơ mà bản tính xảo quyệt vẫn không thay đổi nên cuối cùng vẫn rước được nàng về dinh ). Đây cũng là một trong số hiếm những truyện mà nữ phụ không bị bôi đen để làm nổi bật nữ chính. Không những thế, sau này nữ chính và nữ phụ còn làm lành với nhau.

Truyện có một bug không lớn lắm, đó là có vài chỗ tác giả miêu tả hơi vô lý do thiếu kiến thức về sức khỏe. Ví dụ, tác giả có vẻ không biết rằng tập giãn cơ phải từ từ, nếu ép căng quá có thể sẽ gây chấn thương. Cái này có thể thông cảm vì tác giả dù sao cũng không phải dân nhảy hoặc tập thể hình.

“Chắp cánh cũng khó thoát”, cái tên và phần mở đầu truyện có vẻ “trẻ trâu” nhưng nội dung và thông điệp truyền tải lại sâu sắc một cách không ngờ. Truyện vừa có bi vừa có hài, vừa kịch tính với quá trình nỗ lực trở lại đỉnh cao sự nghiệp của nữ chính, vừa có những khoảng lặng để đi sâu vào nội tâm nhân vật. Nội dung truyện không mới cũng không phức tạp, thậm chí một số tình tiết mình có thể dự đoán được, nhưng phần xây dựng hình tượng và miêu tả nội tâm nhân vật lại được đầu tư rất kỹ lưỡng. Với mình, bấy nhiêu là đã đủ để mình xếp em nó vào list Favorite.

Chấm điểm: 9.5/10

 

 

Một suy nghĩ 3 thoughts on “[Review] Chắp Cánh Cũng Khó Thoát – Hồng Tảo

Bình luận

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.